Trạng Quỷnh - Tập truyện của nước mắt và sẻ chia.
- Xóm Nhà Tui
- 4 thg 2, 2023
- 3 phút đọc
Đã cập nhật: 10 thg 2, 2023

“Đưa đây tao đọc xíu coi, đọc cái gì mà từ hôm qua tới giờ chưa xong vậy” tôi nói với thằng Lâm (một đứa bạn cấp 1 của tôi).
“Truyện của một mình mày hay sao mà đòi kình thế” thằng Lâm láu cá trả lời với gương mặt kênh kiệu.
“À, thì ra mày chọn cái chết, đưa đây cho tao” tôi hăm dọa.
Hết giờ ra chơi, chúng tôi gặp nhau tại phòng giám thị trong một buổi chiều ngập tràn nắng ấm của tháng tư.
Mở ra một bối cảnh như thế để các bạn thấy được rằng nếu chúng tôi muốn mua một cuốn truyện để đọc thì đấy cũng là những đồng tiền tiêu vặt được góp nhặt từ những người bạn thân với nhau để mua chứ chúng tôi thực lòng khó mà có thể tự chi trả riêng để thỏa mãn cái thú vui nhất thời đó.
(Nguồn ảnh:Internet)
Trong các cuốn truyện mà chúng tôi đã truyền tay nhau vào những giờ nghỉ giải lao tại trường như: Cô tiên xanh, Shin-Cậu bé bút chì, Conan, Tý quậy,... thì tập truyện khiến chúng tôi dễ dàng sứt mẻ tình bạn đó là Trạng Quỷnh chắc có lẽ vì đứa nào đứa nấy cũng muốn chiếm hữu cho riêng mình để tiện việc đọc đi đọc lại.
Trạng Quỷnh là một tập truyện dài mà chúng tôi không biết khi nào mới có điểm kết. Cuốn hiện tại mà chúng tôi đang đọc là 235 và đương nhiên chúng tôi không đọc theo trình tự của tập mà thay vào đó là lựa truyện theo tiêu đề, thấy tiêu đề nào thú vị thì chúng tôi đọc thôi. Trạng Quỷnh xoay quanh những câu chuyện trong đời sống hàng ngày từ một thời rất xa của một cậu bé thông minh, hài hước với cái tên đúng như tên truyện. Bên cạnh để lại những phút giây ngập tràn tiếng cười sảng khoái vì những tình tiết gây hài thì tập truyện này còn để lại rất nhiều bài học trong cuộc sống: dạy chúng ta biết cách đối nhân xử thế, yêu thương mọi người, bảo vệ lẽ phải và vạch trần, đấu tranh chống lại những cái bất công, tiêu cực trong xã hội.
Chính vì nội dung đầy nhân văn cùng những tình tiết hài hước, thú vị đã đọng lại trong chúng tôi nhiều sự thích thú khi đọc truyện. Chính vì thế, mà chúng tôi không ngại đấu đá, tranh giành nhau từng tập truyện để từ từ “ngấm” những nét riêng đặc biệt của nội dung truyện.
Kể thêm một xíu về câu chuyện của tôi và thằng Lâm bên trên. Sau khi lên phòng giám thị viết bảng kiểm điểm vì tội đánh nhau chỉ để tranh giành một cuốn truyện,chúng tôi bắt tay nhau giảng hòa để còn góp tiền với nhau mua tập mới, không thì lại không có truyện để đọc. Tình hình vừa lắng xuống, vài hôm sau khi mua tập mới, tôi và cái An lại tiếp tục lên phòng giám thị ngồi vì tội tương tự như vừa kể.
Gió tháng tư thổi mạnh với cái hanh nóng nơi xứ biển, sáu mắt nhìn nhau (do tôi cận thị nên được tính là bốn mắt), những trang truyện lật ra theo làn gió, chúng tôi lại cười với nhau. Đúng là những đứa trẻ.
Nhóc Tân
Bình luận