top of page

NHỮNG TRÒ CHƠI "TRONG TỐI"

Đã cập nhật: 13 thg 2, 2023

Một lý do chính đáng để không phải làm bài tập về nhà của bạn là gì? Còn đối với tui, đó là quyền năng và sức mạnh của ba tiếng “Cúp điện rồi!”. Phải, còn gì tuyệt vời hơn khi bạn đang đau đầu với những con chữ thì bỗng chốc mọi thứ trước mắt lại tối om, xung quanh rơi vào một khoảng không tĩnh lặng và bạn biết rằng vũ trụ đang gửi tín hiệu cho bạn hãy mau mau rời khỏi bàn học để chạy ra sân chơi đùa cùng bọn trẻ con trong xóm.

Mỗi lần mất điện là cả xóm tui, từ già tới trẻ sẽ tự giác đổ ra đường để tụ tập lại trước cái sân chơi ở cuối ngõ rồi bắt đầu kể những câu chuyện tán dốc thời còn bao cấp, chiến tranh, hay thỉnh thoảng sẽ là những câu truyện ma, điều mà lũ nhỏ chúng tui mong chờ nhất mỗi khi mất điện. Tui cũng không rõ thằng Tân đã sống và chiêm nghiệm qua bao nhiêu kiếp nạn để có thể sưu tầm được cho mình một vốn hiểu biết thâm sâu về thế giới tâm linh nữa nhưng chắc cũng phải ngang ngửa Đường Tăng rồi vì chưa bao giờ nó thiếu chuyện để kể cả. Chắc có lẽ một phần vì thằng nhỏ cũng đam mê coi mấy chương trình cổ tích của nhóm Líu Lo nên tài năng kể chuyện của nó cũng được phát huy hết năng lực, giọng đọc trầm đều kèm theo cả khuôn mặt biểu cảm đậm chất điện ảnh khi nhập tâm miêu tả nét sợ hãy của nhân vật khiến tui không thể nào không cảm thán và ví nó như đệ tử ruột của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn. Tất cả lũ nhỏ chúng tui mặc dù rất sợ những cũng khó lòng nào mà cưỡng lại được sự hấp dẫn của những câu chuyện ma quái huyền bí ấy, cảm giác được nghe truyện ma trong không gian tối tăm và loe lói một chút ánh sáng của ánh trăng nhàn nhạt nó mới thú vị và kích thích làm sao.

Và nếu có ai đó hỏi tui đâu là mùi thơm dễ chịu nhất trên đời, tui sẽ không ngần ngại trả lời rằng đó là mùi hương tỏa ra từ sáp nến được đốt nóng, nghe có vẻ kì cục nhưng khói hương nồng nàn cùng ánh lửa lung linh của nến lại đem đến cho tui một xúc cảm của sự bình yên đến lạ lùng.

ree
Nguồn ảnh: internet

Như con thiêu thân lao đầu vào lửa, bọn trẻ chúng tui cũng mê đắm thứ ánh sáng ấm áp từ ngọn đèn ấy, bởi đó cũng là lúc chúng tui trổ tài tạo nên những sản phẩm thú vị mà mọi người vẫn thường hay gọi là “nghệ thuật tạo bóng”. Chỉ với hai bàn tay, ta có thể tạo ra vô số hình thù độc đáo, phổ biến nhất chắc có lẽ là tạo hình các con vật. Cả đám nhóc chúng tui sẽ cùng nhau tạo nên một “khu rừng trên tường” với vô số những loài vật khác nhau, và tui xin phép hiến dâng cả hai bàn tay ngọc ngà của mình để tạo thành cánh chim hòa bình vì nó làm dễ nhất, còn phần khó xin nhường các bạn còn lại.

Cứ chơi như vậy thì cũng sẽ đến lúc chán, thế là tụi tui lại hội ý cùng nhau để nghĩ xem phải làm gì tiếp theo. Ai bảo chỉ có người lớn mới có nhiều lo toang suy nghĩ, bọn trẻ của chúng tui đôi lúc cũng phải dùng hết chất xám để tính toán xem nên bày trò gì tiếp theo chứ cũng không sung sướng gì hơn. Việc lựa chọn giữa “trốn tìm” hay “cá sấu lên bờ”, giữa “ô ăn quan” hay “cờ gánh”, giữa “bắn bi” hay “ném lon” cũng đủ khiến mọi người tranh cãi nhau nảy lửa như những ông to bà lớn đàm phán giành quyền lợi cho trò chơi của mình. Và như thế, cả khu phố nhộn nhịp như ngày hội, vui đáo để!

Càng về khuya, cảnh vật lại quay về với những phút giây yên ắng ban đầu. Tiếng gió mát thổi xào xạc trên những hàng cau, tiếng ve râm rang gọi nhau mà mọi khi tui chẳng thèm để ý. Bởi khi có điện, nó sẽ bị lấn át bởi những âm thanh từ xe cộ, từ những màn hình ti vi hay thậm chí là tiếng từ cái loa phường cũ kỹ vang lên những thanh âm rè rè không ổn định. Giờ đây, mọi thứ tĩnh lặng hơn, vài đứa trong nhóm tui đã không thể cưỡng lại sức nặng từ hai hàng mi mắt, vậy là cuộc chơi cũng đã đến lúc tàn. Nhưng với tui thì khác, mọi thứ chỉ thật sự kết thúc khi nhà điện bất chợt ban phát ánh sáng trên những cột đèn cao chót vót, mọi người ồ lên vui vẻ, thi nhau báo hiệu “Có điện rồi! Có điện rồi!” và quay về với cuộc sống như bình thường, làm tiếp những việc còn dang dở hay đơn giản là bật ti vi xem tỉ số của trận đấu mà người lớn đã bỏ lỡ hôm ấy.

Vậy đó, thế là kết thúc một đêm cúp điện của xóm tui!

Nhật Hà


Bình luận


bottom of page